Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.Mệt sao cháu còn đi chơi.Bây giờ, hãy trở lại là bạn.Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười.Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.Mất thêm một người, lực lượng cái thiện càng mỏng manh.Chúng lã chã nhảy dù xuống sách.Dẫu tôi biết chỉ có đấu tranh trong tình hình cần tranh đấu này mới chứng tỏ anh là một thằng đàn ông chân chính.