Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần.Ta là nô lệ cho nước của ta.- Ồ, tôi không có ý làm cho cậu bực mình hay coi nhẹ những gì cậu đạt được.Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua.Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa.- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa.Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi.- Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin.Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra.
