Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.- Xin ông bớt mỉa mai cho.Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.Nó vẫn đang phải chứng minh.Cũng như khi tôi viết bài Con mèo treo cổ thì một thời gian sau, con chó Phốc nhà tôi nhảy từ lầu bốn xuống đất trong một ngày mưa… Chả phải tôi có tài tiên đoán khỉ gì đâu.