Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm.Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất.Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế.Giọng nói quen thuộc của Boom-Boom vang lên: Apple Tree ở vòng đua thứ ba, trường đua Hialeah.Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều.Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi.Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng.Còn Dick Cavett lại là một phát ngôn viên giỏi khác.Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay.Harvey cũng đồng ý về tầm quan trọng của sự lắng nghe.