Nhưng nếu tôi lấy trường hợp một viên chức Luân Đôn làm việc sở từ mười giờ sáng đến sáu giờ chiều (Tại Anh các sở làm việc một hơi như vậy cho những người ở xa sở đỡ tốn công đi về; giữa trưa được nghỉ một giờ để ăn cơm) và sáng mất 50 phút tới sở, chiều mất 50 phút về nhà, thì trường hợp đó cũng gần được là trường hợp trung bình.Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy.Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.Tới nơi ông thường phải đợi xe.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.Đó là một trong những câu mà ai nấy đều thuộc, đều biết giá trị, nhưng chỉ những người thông minh nhất mới đem áp dụng.
