Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Thưa bạn, thì bạn cứ bắt đầu đi.Mà thiếu năng lực ấy - nghĩa là thiếu năng lực ra lệnh cho óc làm việc rồi bắt nó tuân lệnh - thì sống không ra sống.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Nhưng việc không dễ đâu ban nhé.Sách Anh viết về vấn đề đó không có cuốn nào hơn được cuốn ấy, và không một người nào đã đọc mà còn có thể hiểu lầm rằng thơ là một thứ khổ hình thời Trung cổ, là một giống voi điên khùng, nguy hiểm, hoặc một họng súng tự khạc đạn để bắn chết những người đứng cách bốn chục thước.Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.Thế này thì khó chịu thật.