Con người quả thực là một giống loài điên rồ một cách nguy hiểm và cực kỳ bệnh hoạn.Nó giải phóng bạn khỏi cảnh nô lệ và đồng hóa với hình tướng.Trong trạng thái vâng phục, bạn thấy rất rõ việc gì cần phải được thực hiện, rồi bạn ra tay hành động, lúc thì làm việc này, khi thì tập trung vào việc nọ.Phải, chúng ta cần đến tâm trí cũng như thời gian để hoạt động trong thế giới này, nhưng rồi sẽ có lúc chúng thống trị cuộc sống của chúng ta và đó mới là lúc rắc rối, đau khổ, và u sầu bắt đầu nảy sinh.Sự thật là bạn đang phản kháng đối với cái đang là.Nó chính là đau khổ thuần túy, đau khổ trong quá khứ – và nó không phải là bạn.Câu hỏi ấy là: Còn các tình cảm tích cực như yêu thương và niềm vui thì sao?thứ mà bạn cần phải xem là quí giá không phải là thời gian, mà là một điểm nằm bên ngoài thời gian: cái Bây giờ.Nó căn bản khác biệt với sự không hành động trong trạng thái ý thức bình thường, hay đúng hơn là trong trạng thái vô minh, xuất phát từ sợ hãi, trì trệ, hay do dự.Điều này có nghĩa là hạnh phúc và bất hạnh của bạn thực ra chỉ là một.