Tất cả chỉ từ 14 đến 17 tuổi.Bạn nghĩ làm sao anh ta có thể sống nổi với hai phần ba cơ thể của mình bị cháy và vẫn còn cảm thấy yêu đời? Làm sao anh ta có thể chịu đựng nổi một tai nạn máy bay ít năm sau đó, không còn sử dụng được đôi chân và phải dùng xe lăn - thế mà anh vẫn tìm ra cách để cống hiến cho người khác? Anh đã học biết cách kiểm soát tiêu điểm của mình bằng việc đặt ra những câu hỏi đúng.Hãy tự hỏi,"Có điều gì tốt ở đây không? Tôi có thể học được gì ở đây?" sự"thất bại" này có thể che đậy một món quà vô giá nếu bạn biết sử dụng nó để có những quyết định tốt hơn trong tương lai.Thực vậy, khi ở tuổi 22, anh sợ rằng mình đã làm một quyết định sai và không ai sẽ còn bao giờ yêu nhạc của anh nữa.Bạn có tìm ra sự khác biệt về mức độ giữa hai danh sách liên tưởng này không? Bạn nghĩ phía nào ảnh hưởng mạnh hơn trong cuộc đời bạn?Tôi còn nhớ rất rõ mình luôn mơ ước có khả năng giúp người khác thay đổi hầu như mọi sự trong đời họ.Mục đích của chương này là chia sẻ với bạn những bí quyết cơ bản đã tạo sức mạnh cho Stu Mittleman để rèn luyện mình hoàn thành nhiệm vụ tuyệt vời này.Bạn trai của nó muốn nó gọi điện cho cậu ta hằng ngày và nếu hai ba ngày nó không gọi, cậu ta làm cho nó chịu khổ sở ghê gớm.Nếu bạn không đề ra một lằn tanh tiêu chuẩn cho những gì bạn sẽ chấp nhận trong đời bạn, bạn sẽ cảm thấy dễ dàng rơi vào những cách cư xử, thái độ, hay chất lượng đời sống dưới mức mà bạn đáng được rất nhiều.Nó trở thành "huy hiệu của lòng can đảm" và họ lấy đó để ganh đua với người khác: "Anh nghĩ hoàn cảnh của anh như thế là tệ lắm sao? Xem này, tôi còn gặp hoàn cảnh khốn đốn hơn nhiều!" Và họ hãnh diện vì mình gặp khó khăn hơn biết bao người khác.