nhận thông điệp từ thiên đàng, và tuyên bố: “Anh đang túng quẫn!”.Ngược lại, bạn thấy ai hay tha thẩn quanh các câu lạc bộ thể thao ngoài trời khắp thế giới? Ai dành cả buổi chiều để chơi golf, tennis hay bơi thuyền? Ai dành các ngày trong tuần để mua sắm và nhiều tuần để đi nghỉ mát? Xin thưa, đó là người giàu! Vậy thì hãy nói thẳng như thế này: Ý nghĩ rằng “bạn phải làm việc chăm chỉ để giàu có” là thiếu cơ sở thực tế.Tôi không muốn nói rằng kinh doanh dịch vụ cá nhân là không nên.Nhưng không, anh kể cho mọi người câu chuyện của chính mình.Vấn đề đầu tiên lớn đầu tiên mà tôi vấp phải là tôi lên cân vù vù! Tôi ngộ ra rằng việc ăn tất cả những món ăn đó chẳng giúp ích gì mấy cho mục tiêu mở cửa hàng kia.Anh ngượng ngùng thừa nhận là không tốt lắm.Tôi ủy thác cho những người xa lạ quản lý các công việc tài chính để khỏi phải dính dáng đến nó.Ôi không, lại một bài giảng cha-con nữa đây, nhưng ông ta thậm chí không phải cha tôi! Và ông tiếp: “Harv, nếu công việc không thành công như cậu mong muốn, nghĩa là có điều gì đó mà cậu không biết”.Còn lời tuyên bố là “một sự khẳng định chính thức về quyết tâm thực hiện một hay hàng loạt hành động để đạt được một tình trạng thay đổi nào đó”.Có đúng thế không? Sai rồi! Với phần lớn chúng ta, ấn tượng về sự trừng phạt đã ăn sâu vào tâm tưởng, đến nỗi nếu không ai trừng phạt khi họ mắc sai lầm hay chỉ vì chưa đạt đến độ hoàn hảo, họ sẽ tự phạt mình một cách vô thức.
