Không ăn cắp nó được.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.nhưng tôi khuyên bạn, lúc đầu, có thể cứ hai đêm một lần, bỏ ra giờ rưỡi vào một công việc quan trọng là luyện trí.Hạnh phúc của bạn - cái vật quý ta cố nắm chặt mà nó vãn cứ thoát được ấy - cũng tuỳ thuộc vấn đề đó.Vậy tôi xin lập lại và lập lại lần nữa rằng: nên khởi sự một cách bình tĩnh, khiêm tốn.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.