Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ.Ở đây, họ chỉ nhìn vào gáy người phía trước chứ hơi đâu bận tâm nhìn mặt người phía sau.Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng.Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện.Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết.Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.