Trang Công vui sướng nói rằng: "Thời cơ đã đến”.Trong lòng Trịnh Trang Công rất rõ tuy làm vua nhưng các địch thử chính trị không bó giáp quy hàng, bản thân ông còn phải chiến đấu nhiều.Mọi người sẽ nói: "Anh này có gì ghê gớm đâu, giống như anh hề, ông ăn mày, 'buồn cười quá!" Lòng bạn phải sáng suốt mà miệng bạn phải theo đại chúng.của chúng tôi, cái gọi là "hí sự" là chỉ những cái có thể cầm lên được" mà cũng nên "bỏ xuống được" nghĩa là coi mọi việc như trò đùa, như tấn tuồng.Còn nếu nói với một người: "Thôi, đừng đánh nhau nữa!" thì lại dễ bị hiểu nhầm là thiên vị, người không được khuyên sẽ cho anh là đồ súc sinh.Đó là điều nên làm".Có một lần tôi thả bước dạo phố.Anh Tiều lấy việc ông Tôn làm gương hiểu tình cảnh và lý lẽ của sự việc.tôi làm việc ấy ư?” Thưa tướng quân, chắc Ngài bị loạn thần kinh rồi".- Ông hốt trọn? Tôi cảnh báo ông: Ông chủ này, toàn bộ tiền phải giao đủ trong hai tháng đó!