Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động.Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường.Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu.Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau.Tua nhanh thôi, mệt rồi.Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.
