Đọc tới đây, chắc có bạn cười khẩy cho rằng chỉ có một câu phương ngôn con nít cũng biết, việc gì phải làm lớn chuyện như thế.Ông chép trong nhật ký rằng ông lo lắng ghê gớm khi Tổng thống mua trong một ngày 4.Tôi biết là nhờ kinh nghiệm chua chát và đau đớn.Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soátDo sự giúp đỡ người và do tình thương, tôi đã thắng ư tư và thói than thân trách phận.Vậy không phải chứng mất ngủ làm hại cô Ira Sangde mà chính là nỗi lo lắng về chứng ấy nó hại cô.Ông ta liền đáp nếu tôi không chịu đánh lại thì ông sẽ kiếm người khác! Tôi nghe mà muốn nổi doá.Tôi thấy tôi đương đứng ở ngã tư đường đời và tôi phải lựa lấy một quyết định quan trọng."Những nỗi bực mình nhỏ nhặt của ta cũng vậy.Đó là một sự thật khoa học.