Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe.Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm.Bác cũng bị đau chân.Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười.Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể.Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận.
