Có một hồi mà một khách hàng chỉ trích hãng tôi như trên kia thì tôi đã phát điên rồi.Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo.Hồi mới đầu tôi thích nó lắm.Nhan đề đoạn đó là: "Làm cha nên nhớ.Nhưng ông đã khéo gợi những tình cảm cao thượng nhất của họ.Loài người cho tên mình là vinh dự lắm - Cho nên tìm đủ cách truyền nó lại đời sau.Có lẽ nó sẽ khá hơn".Nhờ khéo kích thích những người đó, tả lại những thành công của họ - một vấn đề mà bất cứ danh nhân hay thường nhân ai cũng ưa nói tới mà không chán - cho nên cậu bé xuất thân hèn hạ đó không bao lâu được giao thiệp với một số lớn danh nhân nước Mỹ và được nhiều vị tiếp đãi như khách quý.Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó.Và người đó là ai? Chính là ông Ken R.
